Thành Tiền | 0đ |
---|---|
Tổng Tiền | 0đ |

Sau suốt 8000 năm lịch sử, kể từ lúc rượu vang được chính thức được tạo ra bởi người Ai Cập cổ đại và được người Phoenicia đưa tới vùng Địa Trung Hải, dựa vào đế quốc La Mã để phát triển khắp Châu Âu, rượu vang đã cùng nhân loại trải qua biết bao nhiêu thăng trầm trong suốt quá trình lịch sử.
Trước đây, rượu vang chỉ được dùng trong các nghi thức tôn giáo, rượu vang dần được trở thành loại đồ uống phổ biến hơn, ban đầu là giành cho giới hoàng gia và quý tộc cao quý đến giới thượng lưu rồi dần đến giới bình dân đại chúng. Ngày nay, rượu vang đã trở thành thức uống phổ biến, được ưa chuộng trên khắp thế giới và được xem như món quà quý giá mà Thượng Đế đã trao tặng cho loài người.
Lịch sử hình thành:
rượu vang ra đời vào khoảng năm 6000 TCN ở Georgia. Kể từ khi xuất hiện đầu tiên trong lịch sử, rượu vang đã đóng một vai trò quan trọng trong tôn giáo.
Người Ai Cập cổ đại từng coi rượu vang là máu. Họ tránh uống rượu vang cho đến tận cuối thế kỷ thứ 17 TCN, triều đại Saite do suy nghĩ nó là máu của những người đã từng chiến đấu chống lại các vị thần.
Đến năm 3100 TCN, Pharaohs (Ai Cập) đã dùng những giống nho đỏ chế ra hỗn hợp màu đỏ thẫm để dùng trong cúng tế. Cũng trong thời gian này, người Ai Cập cổ đại bắt đầu tiếp xúc với người Do Thái và người Phoenicia – những thương nhân tài giỏi đã giúp cho rượu vang phổ biến hơn khi mang chúng đi khắp Địa Trung Hải bao gồm cả Trung Đông (Isarel ngày nay) cho tới vùng Bắc Phi.
Những năm 800 TCN, người Hy Lạp bắt đầu hoàn thiện những kỹ thuật làm rượu vang mà người Phoenicia đã mang tới. Rượu vang thời đó đã dần trở thành biểu tượng của thương mại, tín ngưỡng và sức khỏe. Và đến ngày nay, rượu vang được xem như một phần không thể thiếu của nền văn minh nhân loại.
Việc trồng nho đã có từ xa xưa ở các quốc gia bao quanh Biển Địa Trung Hải. Có vẻ như người La Mã đã đưa nghề trồng nho đến vùng đất ngày nay là nước Pháp ngày nay.
Như nhiều quốc gia châu Âu khác dưới sự thống trị của La Mã, vào thời điểm La Mã sụp đổ và các bộ lạc man rợ xâm lược, rượu vang đã được khẳng định như một mặt hàng giao dịch và là một phần của cuộc sống hàng ngày.
Với sự nổi lên của Công giáo, rượu vang ngày càng trở nên quan trọng và các dòng tu thời trung cổ có ảnh hưởng mạnh mẽ đến việc sản xuất rượu vang.
Trong khi nhà thờ lo lắng về sự ham mê quá mức, nhà thờ cũng chịu trách nhiệm hoàn thiện các loại rượu vang như Champagne, được nhiều người cho là của nhà sư nổi tiếng người Pháp, Dom Perignon.
Cùng với toàn bộ Bắc Âu, phần lớn ngành sản xuất rượu vang của Pháp gần như tàn lụi vào thế kỷ 19 do loài rận nho, phylloxera. Khi người ta phát hiện ra rằng gốc của Mỹ miễn nhiễm với sâu bọ, các vườn nho ở Burgundy, Bordeaux và Champagne đã được ghép và phục hồi nhanh chóng.
Năm 1855, hoàng đế Napoléon III đã yêu cầu xây dựng một hệ thống phân loại để xác định các loại rượu ngon nhất của Bordeaux. Cái được gọi là “tăng trưởng” đầu tiên đến thứ năm hoặc nghiền nát là một chỉ định mang tính chủ quan cao nhưng vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay với chỉ một số thay đổi nhỏ.
Trên hết hệ thống này, AOC hoặc tên gọi d’origine côntrollee, dựa trên ý tưởng rằng các sản phẩm thực phẩm và rượu đến từ một địa điểm cụ thể cần phải có biện pháp bảo vệ để đảm bảo chất lượng và ngăn chặn gian lận. Người Pháp đã áp dụng hệ thống này vào những năm 1930.
Rượu vang Pháp bắt nguồn từ miền Nam nước Pháp vào thế kỷ thứ 6 trước Công Nguyên –thời Hy Lạp đóng chiếm. Nghề trồng nho bắt đầu phát triển ở thành phố Marseille – thuộc địa của người Hy Lạp. Đế Chế La Mã đã cho phép những vùng ở phía Nam nước Pháp sản xuất rượu.
AOC - Appellation d'Origine Contrôlée: rượu được xếp loại AOC là lọai rượu có chất lượng cao nhất. AOC là nguồn gốc xuất xứ mang tiêu chuẩn của từng vùng riêng biệt. Mỗi vùng đều có tiêu chuẩn riêng cho loại rượu và được INAO – viện kiểm chứng nguồn gốc xuất xứ quốc gia của cộng hòa Pháp thành lập từ năm 1935. Đến năm 1947 chính thức kiểm soát rượu AOC.